hello

(>.<) chào mừng bạn đến với thế giới của CHINAKAT (>.<)

Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

[Theater Rivals] Rivalry between the WMidget chap2

  
[Theater Rivals] Rivalry between the WMidget

Tác giả: karupin12
Tình trạng : on going
Với sự giúp đỡ của : google-sama + chém gió  
 Translator : torin
 
 
Chapter 2: Love at first sight?




Trong khi nhìn vào nhà hát của trường đại học, tiếng chuông đột nhiên vang lên cho thấy rằng môn học tiếp theo của chúng tôi sẽ bắt đầu trong năm phút. Chúng tôi ngay lập tức chạy xuống cầu thang về phía gian hàng bán vé cho vở kịch. Khi chúng tôi đến đó, dãy học sinh đứng xếp hàng mua vé rất dài, nhưng chúng tôi phải cảm ơn sự nổi tiếng của Kojiharu khi một fanboys cô là một trong những người bán vé vì vậy chúng tôi đã nhanh chóng có vé. Khi tiếng chuông thứ hai vang lên, một lần nữa chúng tôi chạy lên lầu vào phòng tiếp theo của chúng tôi. Hình như chúng tôi gần như kiệt sức chỉ để vắng mặt môn đó đó? Vâng .......... Tôi đoán là vậy. Khi chúng tôi đến phòng của mình, chúng tôi đã không ngần ngại cho giáo sư nhàm chán của mình thấy vé xem vở kịch rồi sau đó nhanh chóng bỏ đi trước khi khi cô có thể nói điều gì đó.




 
Hiện tại, chúng tôi đã đến nhà hát nhưng lần này chúng tôi không chạy, cảm ơn chúa. Tôi nhìn chằm chằm vào vé mà chúng tôi mua vì tôi thấy nó thật ....... lạ. Tựa của vở kịch? Bác Serpy? Cái quái gì vậy? 


"Cậu có biết vở kịch này kể về gì không?" Kuu hỏi trong khi cũng nhìn chằm chằm vào vé.

 "Tớ cũng không biết ....." Mariko nói, và phản ứng tương tự như Kuu. 

"Hey Nyan-nyan! Cậu có biết câu chuyện của vở kịch này? "Tôi hỏi.

"Tớ nghĩ rằng đó là về Bác Serpy .....", cô ngây thơ trả lời. 

"Yeah, câu trả lời của cậu thực sự giúp bọn này" Tôi đoán chúng tôi chỉ cần phải xem đó chơi để biết nó nói về gì. Chúng tôi không thể nhận được bất kỳ câu trả lời thích hợp với cô gái xinh đẹp mà ngu ngốc này.Bên trong nhà hát,


         
Atsuko và bạn bè của cô ngồi xuống một phần trung tâm, thuộc dãy thứ hai của nhà hát. Trên thực tế, họ không muốn ngồi ở đó, nhưng vì đó là quà của fanboys Kojiharu, họ muốn nữ hoàng của họ và bạn bè của cô ngồi ở đó. Trên sân khấu là hoàn toàn một mớ hỗn độn, nó trông giống như toàn bộ câu chuyện sẽ chỉ xảy ra trên đường phố. Hiện có rất nhiều mảnh giấy, lon, và tất cả mọi thứ mà bạn có thể nhìn thấy ở khu ổ chuột. Nhìn thấy những điều đó, nó làm cho Atsuko và tâm trí của người khác dễ bị gây nhầm lẫn.



         
Các ánh đèn chiếu vào người cầm loa và nói rằng vở kịch sẽ bắt đầu. Atsuko chỉ uể oải nhìn chằm chằm vào sân khấu trong khi cằm của cô một lần 
nữ nghỉ ngơi vào lòng bàn tay phải của cô và cô đã bị sốc khi một người đàn ông bất ngờ xuất hiện trên sân khấu. Anh ta mặc một chiếc áo sờn rách và cơ thể của mình thật cáu bẩn. Anh ta trông giống như một người đàn ông đường phố bị điên và ông vẫn không ngừng la hét trong khi đang ôm một con búp bê rách rưới. Sau đó, đột nhiên một đoàn người đang chạy điên cuồng theo sau anh ta trong khi la héttên một người."Bác Serpy!"



       


  Bây giờ tất cả trong số họ đã hiều nội dung vở kịch muốn nói về chuyện gì. Atsuko nhắm mắt lại để có một giấc ngủ ngắn, nhưng nam diễn viên chính quá ồn ào, cô không thể nào ngủ được. Cô không có sự lựa chọn và phải xem cảnh những người đàn ông trên đàn đường phố. Gần hai mươi phút đã trôi qua, vở kịch dường như đang ở đỉnh cao khi diễn viên chính là một kẻ lang thang đang đứng tại một tòa án tư pháp bởi vì những người khác đã cáo buộc ông ăn cắp thức ăn và đồ chơi. Có một chiếc hộp với một khóa ở giữa và nó được cho là tài sản của Bác Serpy. Người diễn viên này không muốn để cho mọi người mở nó ra và họ không có sự lựa chọn, họ cần phải mở nó ra. Nhửng người khác hoá trang thành những người dân để đến mở nó ra, một người đàn ông nhìn giống với một chú sóc đang ngồi trên một chiếc ván trượt trong bộ dạng của một người khuyết tật đến và cố gắng mở nó ra bằng tay trần. Sau một vài phút, người đàn ông nhìn giống chú sóc không thể mở ra. Có một người khác bước vào, anh ta làm Atsuko chú ý và Haruna, Mariko, Rena và Yukirin cũng vậy và chỉ vào anh ta. Atsuko và bạn bè của cô thấy anh ta dù anh ấy đang đi khập khiễng,  nhưng anh ấy trông rất dễ thương. Tất cả sự chú ý của họ vẫn nhìn vào anh ta khi anh ta đang ngồi trên mặt đất và cố gắng để mở hộp với một miếng kim loại mà anh ta mua. 

'Chết tiệt. Đừng nói là chỉ có mình nghĩ rằng anh dễ thương? 'Atsuko nghĩ. 

"Ne! Ne! Ne! Cậu nghĩ gì về anh chàng đó? Một trong những người đang cố gắng để mở hộp "Yukirin hào hứng nói sau đó nhìn thẳng vào mắt bạn bè của cô. 

"Yaaa ~! Tớ biết rằng nụ cười trên khuôn mặt của cậu! Tớ biết chúng tớ đang  có cùng một suy nghĩ ! "Rena thêm. 

"Anh ấy thật dễ thương phải không? Ý tớ là anh ta không dễ thương cho lắm cũng không đẹp trai nhưng có một cái gì đó rất lý thú về anh ta! Tớ không biết nó là gì! "Haruna nói với một nụ cười trên khuôn mặt của cô.
 "Tớ thích anh ấy", Atsuko nói rõ ràng trong khi mắt cô đang dán trên người đó.


         
Tất cả trong số họ nhìn Atsuko với một nụ cười, nhưng người phụ nữ dường như không bị phân tâm vào những gì họ làm và khi họ nhìn lại thì người đàn ông vẫn cố gắng hết sức để mở hộp. Sau đó, đột nhiên ..............."Kyaaaaaaaaa ~!!" Năm cô gái hét lên trong khi Gachapin người duy nhất trong họ đang bận rộn xin lỗi khán giả khác cho sự lộn xộn này.


 "Chết tiệt! Anh ấy thật dễ thương đó! Anh ấy dễ thương khi chiếc hộp bất ngờ mở ra! Khi ổ khóa đột nhiên văng đi từ bàn tay của mình! Đôi mắt và biểu hiện quanh đôi môi của anh là hoàn toàn giết chết tớ! "Atsuko nói mà không suy nghĩ.  

Nếu bạn nhìn vào mắt cô ấy ngay bây giờ, nó từ từ hình thành thành một hình trái tim. Bốn cô gái còn lại bị sốc về hành vi đột ngột của người bạn của họ khi họ nhìn cô với một biểu hiện '?'.

         
Sau một vài cảnh, vở kịch cuối cùng đã kết thúc nhưng trước khi màn cửa sẽ đóng cửa, loa giới thiệu các diễn viên. Nó bắt đầu từ diễn viên chính đến vai trò nhỏ. Mặc dù họ chỉ có một vài thành viên, Atsuko có cảm giác sẽ đợi đến khi nào cô biết được anh chàng được gọi là chàng trai dễ thương.


"Oshima Yuko trong vai người mở chiếc hộp và kẻ ăn mày" MC giới thiệu người đàn ông giống với chú sóc mà họ thấy trước đó. Khi anh ta đi đến bên cạnh các diễn viên khác, Atsuko của cảm giác trở nên hưng phấn hơn khi cô có thể cảm thấy rằng anh chàng dễ thương sẽ là người tiếp theo."Takahashi Kai trong vai người mở chiếc hộp và cũng là kẻ ăn mày " Cuối cùng người đàn ông mà Atsuko đang chờ xuất hiện. Tên mà Atsuko đang chờ đợi nhất cuối cùng được gọi bằng loa. Atsuko không thể giải thích cảm xúc của cô. Cô không thể giải thích lý do tại sao trái tim cô đập mạnh khó khăn như vậy và nó có thể nổ ra bất cứ lúc nào.


         
Cho đến khi màn cửa cuối cùng đóng và tất cả các khán giả đã ra bên ngoài, Atsuko vẫn ở trạng thái 'nụ cười của những người đang yêu ' . Vở kịch kết thúccùng lúc với môn học cuối cùng của họ, do đó bây giờ họ đang đi hướng về nhà. Trong khi họ đang đi bộ, Atsuko tiếp tục nói chuyện và nói chuyện và nói về người tên là Takahashi Kai. 


"Mọi người có thấy biểu hiện của anh ta? Thật là dễ thương! Tôi thích biểu hiện bị sốc của anh ta. Đôi mắt của anh. Nụ cười của anh ...... ....... Hmmmm ....... Đôi mắt của anh ấy! ".

"Acchan, cậu đã nói điều đó lần thứ n. Tai của chúng tớ đã mệt mỏi khi nghe những lời đó. Chúng tớ không bao giờ nghĩ rằng cậu đang trong trạng thái tồi tệ nhất khi bạn đang yêu ", Mariko thở dài.

 "Tớ? Yêu? Không phải vậy, tớ chỉ..."Atsuko từ chối, nhưng khuôn mặt đỏ lên của cô không thể giấu được những gì cô ấy thực sự cảm thấy.

"Được rồi. Bất cứ điều gì cậu nói ..... "Mariko đảo mắt. 

"Anou mọi người ..... Tớ đi hướng này. Tớ sẽ đi trước. Gặp mọi người vào ngày mai " Rena dừng lại sau đó nở một nụ cười xin lỗi. 

"Hướng đó? Thế nhưng hướng này mới về nhà cậu mà " Kuu chỉ vào hường khác của con đường.
 
"Hmm .. Anou ...... tớ cần phải mua một cái gì đó .... hehe ... Oh các cậu không cần phải đi với tớ, tôi biết đường mà. Ja ~ "Rena nói một cách nhanh chóng sau đó biến mất mà không nhìn bất cứ phản ứng nào từ bạn bè của cô. 

"Hành động của cô ấy mấy ngày nay thực sự rất nghi ngờ. Các cậu có nhận thấy "Atsuko cho biết, cô dường như đã trở lại bình thường. 

"Tớ cũng nhận thấy rằng ..... Oh tớ quên mất, tớ cũng cần phải đi theo hướng đó đó. Tớ ... tớ ... tớ sẽ gặp mẹ tớ ở đó. Ja ~! Hẹn gặp mọi người vào ngày mai " Yukirin trả lời nhưng sau đó, cô vẫy tay và để lại họ.

"Tớ cũng cảm nhận được nó ..... hai người đó đang che giấu chúng ta một điều gì đó " Kuu nói trong khi nhìn vào hướng mà Yukirin biến mất.

"Chúng ta sẽ sớm biết về nó, chúng ta có thể ...... về nhà ngay bây giờ? Tớ sẽ làm cho một số nghiên cứu về  Kai Takahashi " Atsuko vui vẻ bỏ qua chuyện của Yuki và Rena mặc dù cô vẫn thắc mắc về hành động của cả hai. 

"Hai" Mariko và Kuu chỉ thở dài vì hành động của bạn bè họ trong khi Haruna đang nhìn cô với một biểu hiện nghiêm trọng.






 



Trong khi đó, tại hậu trường nhà hát.


"Ne Kai ...Cậu có nhìn thấy người phụ nữ lúc nãy không?" chú sóc hỏi khi đang xắp xếp đồ đạc của mình. 
"Người phụ nữ nào?" Người đàn ông tên là Kai hỏi anh không quan tâm nhiều về câu hỏi của bạn mình vì anh ta biết rằng bạn mình rất thích phụ nữ. 

"Người phụ nữ ở hàng thứ hai. Tớ nghĩ rằng cô ấy thích cậu. Cô ấy luôn nhìn cậu ".

"Có thể lúc đó có một cái gì đó trên khuôn mặt của tớ, đó là lý do tại sao cô ấy nhìn tớ. Cậu đang làm thổi tung các vấn đề lên đấy Yuko " Kai nói khi mang túi xách của mình và rời khỏi nhà hát.

"Này Kai! Chờ tớ với! Cậu không thích cô ấy? Cô ấy thật dễ thương ... "Yuko chạy theo người bạn của mình. 

"Dễ thương? Mỗi cô gái dễ điều thương trong mắt của cậu. Y như một playboy ....... Nếu cậu thích cô ấy thì hãy tìm cô ấy ".

"Tôi không phải một kẻ ăn chơi! Nó không phải là lỗi của tớ khi mà các cô gái bị tớ hấp dẫn! ... Giống như cô ấy? Không, tớ không thích cô ấy. Những gì tôi muốn là người bên cạnh cô ấy lúc đó. Cô ấy thật đẹp và có một cơ thể hoàn mỹ, hehe "Yuko cười khúc khích như một kẻ hư hỏng.

Nghe điều đó từ người bạn của mình, Kai vẫn tiếp tục đi lại dừng lại và nhìn người bạn của mình.

""Cái gì?? Tớ đã nói sai điều gì à? Tớ biết cậu cũng nhận thấy nó bởi vì cậu cũng đang là một kẻ hư hỏng như tớ "Yuko mỉm cười. 

"Không, tớ không có" Kai tiếp tục bước đi, để lại người bạn của mình đằng sau trước khi anh ta có thể nói thêm bất cứ điều gì.

'Tớ không quan tâm về người phụ nữ đầu tiên mà cậu nói. Cậu có thể làm bất cứ điều gì về cô gái đó. Cậu có thể làm bất cứ điều gì cậu muốn trên những người phụ nữ mà cậu thích nhưng đừng bao giờ cố gắng chạm vào hoặc làm một cái gì đó với Kojima-san. Tớ sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu. Tớ sẽ quên rằng cậu là từng bạn của tớ '.




         
Khi mặt trăng xuất hiện trong đêm tối và lạnh, Atsuko nhanh chóng ăn tối bữa tối của mình sau đó ngay lập tức đi vào phòng, bật máy tính xách tay của mình và sẵn sàng mình nghiên cứu về Takahashi Kai. Cô mở một tài khoản ở facebook của cô giống như twitter của mình, nhưng như thời gian trôi qua, cô vẫn không thể tìm thấy người mà cô muốn tìm. Cô thở dài một lần nữa trong khi lười biếng di chuyển con chuột. Các kết quả tìm kiếm quá nhiều khi cô tìm kiếm về người đàn ông. 'Những người này là ai?'. Khi đôi mắt của cô sắp đóng cửa, một âm thanh ping lớn đánh thức cô ấy, cô ấy vừa nhận được một tin nhắn từ Kuu.


To : Atsuko- Này, cậu tìm thấy một cái gì đó về anh ta chưa?
To: Kuu- Vẫn chưa! Tớ không thể tìm thấy tài khoản thật của anh ta! Có rất nhiều của Takahashi Kai ở đây!
To: Atsuko-Attachment.rar
To: Kuu-Cái gì vậy? Rar đó có chứa gì? Tôi không có thời gian để tải nó khi mà nó chứa toàn những thứ vô nghĩa.
To: Atsuko-Nó có chứa sự sống và hy vọng ......
To: Kuu-Nghĩa là nó rất quan trọng phải khôg? Nó nói về cái gì?
To: Atsuko-Hahaha! Tất cả các thông tin về Takahashi Kai: p
To: Kuu-Hontou? Được rồi tôi sẽ tải về nó ngay bây giờ. Arigatou.

Khi cuộc trò chuyện của họ kết thúc, Atsuko hào hứng tải về các tập tin đính kèm mà không nhận thấy rằng nó không chỉ gửi cho cô ấy mà còn cho người khác.
To: Kuu-Cái gì đó?
To: Kojiharu-Thông tin về Takahashi Kai ...
To: KuuTớ sẽ làm gì với nó? Tại sao cậu gửi nó cho tớ?
To: Kojiharu-Thôi nào bạn của tôi. Tớ biết cậu .... Tớ biết bạn thích anh ta. Không giống như là thích ....... Có điều gì đó về nó.
To: Kuu-Nhưng .....* Kojiharu gõ .... *



To: Kojiharu

-Tôi cần phải đi bây giờ. Bye! Thưởng thức các tập tin: p

"Làm sao cậu ấy biết về nó? Tôi có nên làm điếu này không? Nhưng .......... Làm thế mà Atsuko " Haruna nghĩ trong khi nhìn vào con trỏ chuột đang ở tập tin .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét