Tác giả: Torin
Rating: [T] là được rồi nhỉ
Tình trạng: On-going
Pairing: Kojiyuu, BCCC, Mayuki,....
Một lát sau có những chiếc xe bus khác chở học sinh đến cũng được đưa đến phiến đá mà bọn Yuko đang đứng. Và cả bọn nghe những tiếng bàn tán, chỉ trỏ của những học sinh mới đến.
- Không phải là Shinoda Mariko của Hổ tộc hay sao đúng là khí phách hơn người .
- Còn cô bé kia là Matsui Jurina em họ của Shinoda Mariko nhỏ hơn mình hai tuổi chưa đủ tuổi đi học sao lại ở đây được nhỉ ?
- Còn có Wantanabe Mayu nữa chứ, nghe nói là năm sau mới nhập học mà.
- Đúng là COCC có khác đâu như cóc ghẻ tụi mình.
- Sae-chan đẹp trai của lòng tớ kìa.
- Công chúa của lòng tớ cũng ở đây nữa nè.
- Cái bà khỉ đột đó làm gì ở đây vậy.
- Bà khỉ đột đó cũng là người của thất tộc mà nhưng sao lại có hai người lạ hoắc lạ huơ ở đó vậy, họ tuy đẹp thiệt nhưng đâu đủ đẳng cấp đứng chung với người của thất tộc chứ.
- Hơi lùn nhưng kakkoii thật.
- …..
Cả đám Yuko có vẻ không lạ với những hành động trên nên không để ý mà chỉ lo tám với nhau thôi, trong khi đó Haruna và Acchan thì có cùng chung suy nghĩ ‘lùn cái gì mà lùn, cái gì mà không cùng đẳng cấp cơ chứ mấy người tưởng mấy người có vé hay sao’ .
- Các em chú ý sắp tới giờ khai giảng rồi mọi người hãy trật tự. Hãy đi theo giáo viên hướng dẫn của mọi người.
Tiếng các giáo viên hướng dẫn vang lên làm cho các cuộc nói chuyện từ từ giảm dần.
Minami pov—
‘King Kong’ tiếng chuông từ đỉnh toà tháp lớn vang lên thì ra đã tới giờ rồi. Đột nhiên từ đằng xa xa trên bầu trời là một à không cả chục chiếc xe giống với chiếc xe đã rước tôi hôm bữa từ trên trời lao xuống mặt hồ rồi từ từ dừng lại trước cổng học viện sau đó là có những người mặc đồng phục giống chúng tôi từ trên xe bước xuống Yuki nói đó là những anh chị lớp trên. Sau khi mọi người vào hết thì tôi tự hỏi làm sao mình vào được đây thế là tiếng giáo viên hướng dẫn vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ trong tôi
- Các em hãy làm theo những gì tôi chỉ dẫn nếu làm sai có thể mất mạng đấy.
Cái gì mất mạng hả không được đâu tôi còn chưa có người yêu nữa. Không được phải quan sát thật kĩ mới được. Giáo viên hướng dẫn của tôi bước đến nơi có khắc hình ngôi sao và mặt trăng ồng vào nhau giơ tay lên đọc câu thần hú gì đó mà có căng lỗ tay hết mức cũng không nghe được, sau khi đọc thì lập tức từ chổ cô đứng hiện những viên đá phát sáng chạy từ đây băng qua hồi nước và dừng trước cổng học viện sau đó cô quay về phía chúng tôi và nói .
- Bây giờ các em từ chổ cô đứng hãy đi theo những vệt sáng của cây cầu tới cổng học viện nhé.
‘Có cây cầu nào đâu mà đi cơ chứ’, ..vv.. tôi nghe những lời phàn nàn của những đám học sinh kế bên. Eh~ chẳng lẽ họ không thấy cái mà giáo viên hướng dẫn mới làm sao. Tôi quay sang hỏi chị Yuko thì chị Yuko và đám người Mariko điều nhìn thấy cái mà tôi đã thấy vậy mắt của những người kia bị gì à.
- Các em mau lên không thì trễ giờ đó. – giáo viên hướng dẫn ra lệnh.
- Eh~ tớ thấy rồi nè nó màu xanh – một học sinh làm theo và quay đầu lại nói.
- Không nó màu đỏ - một học sinh khác cãi lại khi đang bước trên những viên đá phát sáng.
- Không màu cam cơ cậu không thấy à – một học sinh đang đi phía sau lên tiếng.
- Không nó màu nâu.
Thế là các học sinh đang đi ở các cây cầu bằng đá gần đó cãi nhau trong lúc đang đi.
- Nó màu trắng mà phải không mọi người – Nyan ngây ngô lên tiếng.
- Uhm màu trắng – mọi người đáp lại.
Thế là những học sinh khác nhìn chúng tôi bằng con mắt khác thường ngay cả các giáo viên hướng dẫn nữa vì từ nãy giờ chỉ nghe có màu xanh, đỏ, cam, nâu chứ có nghe tới màu trắng bao giờ đâu. Chị Yuko đi phía trước tôi liền đi theo sau chị ấy, bước lên những phiến đá tôi thấy nó đang phát ra một thứ ánh sáng rất đẹp.
- Cẩn thẩn kẻo té đấy lùn – chị Yuko đi phía trước nhắc tôi.
- Em biết rồi.
Sau khi đi hết cây cầu đá thì trước măt tôi là cổng học viện AKB nó thật đẹp thật cao lớn. Giáo viên hướng dẫn dẫn chúng tôi đến đại sảnh nơi có những thầy cô và các anh chị lớp trên đang đợi. Cánh cửa mở ra mọi người đứng dậy vỗ tay chúc mừng chúc tôi đã tham gia vào học viện, đứng giữa sảnh đường và ánh mắt mọi người nhìn vào chúng tôi làm cho tôi có một cảm giác hồi hộp và pha lẫn một chút lo sợ tôi liền tiến lại nắm lấy tay chị Yuko cho đỡ sợ và cảm nhận được cái siết tay từ chị ấy giống như là mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi vậy.
- Trật tự, trật tự
Tôi ngẩng đầu lên nhìn xem ai vừa mới ra lệnh thì ra đó là giọng của một người đàn ông khoác một chiếc áo choàng màu đỏ đang đứng trên bục giảng lên tiếng. Nhưng người làm tôi chú ý nhiều hơn là một người đàn ông khoảng 40 – 50 tuổi có đeo cặp mắt kiếng và đang khoác trên người một chiếc áo choàng màu vây ánh kim đang gồi trên một chiếc ghế bành có khắc logo học viện AKB mà tôi nhì thấy trước cổng trường ngoài ra trên lưng ông ta còn có một con đại bàng núi, tôi cảm thấy hình như ông ấy đang nhìn vào chúng tôi khi ánh mắt tôi bắt chạm vào ánh mắt của ông ta tôi có cảm giác như là ông ta có thể nhìn thấy được con người thật của mình vậy, thật là đáng sợ.
Normal pov--
- E hèm, xin tự giới thiệu ta là Rjinku là viện phó của học viện này. Chúc mừng các tân học sinh đã tham gia vào học viện pháp thuật AKB, ta mong rằng khi tham gia vào học viện và học được các phép thuật mà các giáo viên đã dạy cho ……
- Lần nào cũng vậy có bấy nhiêu đó thôi mà cứ năm nào cũng lặp đi lặp lại không có gì gọi là mới mẻ cả – một học sinh đang ngồi trên hàng ghế nói với một học sinh kế bên.
- Uhm nói riết mà bây giờ tớ thuộc luôn rồi, cần tớ đọc cho nghe không .. bla..bla..
Thế là phía trên thì cứ nói, phía dưới thì cứ tám thậm chí có người còn ngủ gục nữa chỉ tội là tội cho mấy em năm nhất lơ ngơ đâu biết gì chỉ đứng im lặng mà nghe thôi.
30 phút sau…
- Hy vọng các trò có thể làm được những điều trên và một lần nữa xin chúc mừng các trò đã gia nhập vào học viện, xin cám ơn, sau đây xin mời viện trưởng lên phát biểu.
Người đàn ông có đe cặp mắt kiếng nãy giờ ngồi yên nghe viện phó phát biểu bây giờ đã đứng dậy và đi lại phía bục giảng cả hội trường lúc này không còn một tiếng động thậm chí tiếng lá rơi ngoài sân trường cũng có thế nghe rõ được, hàng trăm ánh mắt điều đang hướng về người được gọi là viện trưởng học viên AKB đợi chờ người ấy phát biểu.
- Như các trò đã biết ta là Akimoto Yasushi là viện trưởng của học viện này, chúc mừng các tân học sinh mới đã tham gia vào học viện, chúc các học sinh cũ sẽ cố gắng học tập và làm gương cho các em nhỏ. Lúc nãy khi các tân học sinh được đón tiếp theo phong cách truyền thống của học viện đó là đi qua các cây cầu ánh sáng nối từ bệ đá đến học viện phải không ?
- Dạ vâng, đúng như vậy ạ - các tân học sinh trả lời.
- Vậy thì các trò nào lúc nãy đi qua cây cầu phát ánh sáng màu gì thì hãy tới chổ ngồi dành cho học sinh năm nhất của nhà có màu đó đi.
Vừa nói dứt lời thì bốn phía của hội trường xuất hiện bốn lá cờ có khắc logo của học viện AKB bên ngoải có viền các màu sắc xanh, đỏ , cam, nâu. Thế là các học sinh khi nãy nhìn thấy màu gì thì liền đi về phía đó. Bây giờ ở sảnh đường chỉ còn tụi Yuko là không biết đi về phía nhà nào mà thôi. Cả đám đang ngơ ngác đứng nhìn xung quanh lúc này trên các dãy ghế của hội trường thì đang bàn tán xôn xao nào là ‘ không được chọn vào nhà nào thì đứng đây làm gì’ , ‘ hậu nhân của thất tộc đấy’, ‘ chắc là chưa có đủ năng lực nên chưa được vào đó’ vv… bàn tán có chế giễu cũng có, thông cảm cũng có là cho hội trường ngày càng ồn ào.
Đám người của Yuko gần như bị cô lập khi mà đứng ngơ ngác vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra cộng thêm nhựng lời bàn tán đang hướng về bọn họ làm cho Mayu và Jurina gần như sắp khóc đến nơi còn Haruna thường ngày không quan tâm đến mọi chuyện cũng cảm thấy bất an và đang từ từ đứng sát Yuko và những người còn lại cũng đang từ từ di chuyển gần lại.
- Im lặng nào các trò.
Thầy viện trưởng ra lệnh thế là cả hội trường bắt đâu im lặng. Khi thấy hội truong2 thật sự im lặng thì thầy viện trưởng nói tiếp.
- Các trò chắc lúc nay đi qua cây cầu nhưng không nhìn thấy màu sắc như màu của các lá cờ phải không ?
Bị nói trúng nên cả bọn gật đầu như để đáp lại gần điều đó là đúng như những gì họ đã thấy.
- Vậy các trò thấy màu gì ?
- Màu trắng – cả bọn đồng thanh đáp.
- Uhm ta hiểu rồi.
- Vậy thì các trò hãy bước lên đây.
Thầy viện trưởng nói chỉ tay về phía của các thầy cô ngồi ở đó hiện ra một dãy ghế thế là đám người Yuko đi về phía đó và ngồi xuống.
‘ơ gì kì vậy’ , ‘ đúng là thiên vị mà’ lại tiếp tục nhốn nháu.
- Im lặng nào – thầy viện trưởng lên tiếng – sau đây ta sẽ giới thiệu cho các trò về màu sắc của các nhà. Những trò nào ở nhà có cờ màu xanh sẽ tượng trưng cho sức mạnh thiên nhiên, màu đỏ tượng trưng cho sức mạnh phép thuật tức là tự bản thân các trò có thể sử dụng sức mạnh từ chính cơ thể của mình, màu cam tượng trương cho binh khí nghĩa là các trò có sức mạnh rồi nhưng cần có vũ khí thì sức mạnh đó mới có thể bộc phát còn màu nâu thì dùng cho sức mạnh linh thú.
- Vậy còn màu trắng – các học sinh khác cũng đang thắc mắc không kém gì tụi Yuko.
Thầy viện trưởng không quan tâm đến và tiếp tục nói.
- Bắt đầu từ ngày mai chúng ta sẽ bước vào năm học mới còn bây giờ các trò của nhà nào thì hãy về kí túc xá của nhà đó, hành lí của các trò đã được chuyển về phòng và sẽ được gặp giáo viên chủ nhiệm của mình tại kí túc xá và sau đó các trò sẽ được phát lịch học cụ thể, còn những trò này – nhìn về phía tụi Yuko – kể từ ngày mai thầy Rjinku sẽ là giá viên chủ nhiệm của các trò còn bây giờ thì hảy theo cô Sakura về phòng của mình đi và GIẢI TÁN.
Các học sinh của nhà nào về nhà đó các học sinh năm nhất thì lúi cúi chạy theo sau các đàn anh đàn chị của mình để không lạc đường.
Trong khi đó đám người Yuko đang đi phía sau cô giáo viên hướng dẫn của họ tới một toà nhà khác.
- Toà nhà này là nơi nghỉ ngơi của giáo viên nhưng vì các em không theo màu nào cả thế nên thầy hiệu trưởng mới dùng tầng trước kia là nơi đựng một số đồ vật linh tinh của thầy dọn dẹp lại cho các em ở - cô Sakura vừa đi vừa giải thích.
- Ơ cô nói thế chẳng lẻ thầy viện trưởng đoán trước được hay sao – Miichan thắc mắc hỏi.
- Cô không biết, thầy hiệu trưởng là người rất khó đoán.
Thế là không có ai hỏi thêm câu nào dù có rất nhiều câu hỏi muốn được trả lời.
- Tới nơi rồi.
Cô sakura nói sau khi dẫn cả bọn qua hai ba hành lang và leo lên khoảng bón năm tầng lầu và dừng lại trước một cánh cửa bằng gỗ đỏ có khắc hình hai con rồng lượn vào nhau và có hai cái đầu sư tử đang ngậm hai tai cầm. Cả bọn đẩy cửa bước vào nhìn căn phòng một cách ngơ ngác vì cứ nghĩ rằng khi bước vào phòng thì sẽ có sẵn mấy chiếc ghế sofa rồi trên bàn sẽ có pha sẵn trà mật ong cho cả bọn nghỉ ngơi sau đó là nhảy vào bồn tắm nước nóng ngâm mình thoải mái rồi nhảy lên giường ngủ ai ngờ đâu căn phòng theo đúng nghĩa dọn dẹp sạch sẽ thật, là chỉ có đồ của thầy viện trưởng được dọn đi hết để lại bốn bức tường với lại mấy tấm cửa sổ còn thêm mấy tấm mạng nhện ở các góc phòng nữa chứ.
- Cô có chắc là đúng chổ chứ - Mariko hỏi lại để chắc rằng cô sakura không dẫn mình đi lộn phòng.
- Chắc chứ cô đến đây nhiều lần rồi với lại kia không phải là hành lí của các em sao – cô Sakura nói và chỉ vào đống hành lí của cả bọn nằm ở trên sàn nhà.
- Ơ nhưng mà nó… nó – Tomochin nói và chỉ tay vào không trung.
- A tí nữa thì cô quên – như hiểu ý được Tomochin đang nói gì cô Sakura vỗ vào đầu và nói – thầy Rjinku có nói với cô rằng do không biết các em sẽ sắp xếp căn phòng như thế nào nên mới để trống như vậy thầy ấy còn nói là sau khi dọn dẹp vệ sinh xong thì lấy giấy vẹ phác hoạ căn phòng các em cần có những gì cho thầy ấy.
- Dọn dẹp hết chỗ này à cô có chắc không – Mayu đưa mắt nhìn quanh và hỏi.
- Tất nhiên là chắc rồi – cô Sakura nói một cách chắc chắn – cô sẽ giúp các em, để cô chuyển đống hành lí qua một bên đã.
‘phụt’ cô giáo Sakura búng tay một cái thì ở góc phòng đã hiện ra các vật dụng quét dọn nào là chổi . ki hốt rác, xô nước, bàn chảy … còn đống hành lí thì bay đâu mất rồi.
- Làm việc thôi nào mọi người – Sayaka hào hứng bước tới cầm cây chổi theo sau là đám người uể oải.
- Để tớ giúp cậu nha Yukirin – Sae nói khi đưa cây chổi cho Yuki.
- Em cũng giúp chị nữa – Mayu nói khi lấy cây chổi từ phía Sae đưa cho Yuki.
- Minami cậu giúp tớ quét chổ này đi tớ với không tới – Acchan nhìn Minami bằng ánh mắt cún con.
- Cậu với không tới thì làm làm sao mà tớ với được cơ chứ cậu nhờ chị Mariko hay Haruna đi – Minami đáp lại.
- Chị Yuko để em giúp cho – Minami chạy lại chỗ Yuko đang bê thùng nước.
- Uhm cám ơn em – Yuko đáp.
- Chị lấy nước ở đâu vậy ? – Minami đang xách phụ và hỏi.
- Thì trong nhà tắm chứ đâu cô Sakura chỉ chị đó – Yuko nói và xoay đàu về phía cánh cửa có hình nàng tiên cá.
- Tomochin cậu phải lau như vầy chứ, chiyu – Chiyu nói khi đang chỉ cho Tomochin lau mấy tấm cửa sổ.
- Này cô đùng có ngồi không ở đó chứ không thấy tôi đang quét nhà hay sao vậy- Mariko nói với Miichan khi thấy cô nàng đang ngồi một chổ xem mọi người làm việc.
- Chứ tôi biết làm gì đâu, đó giờ có đụng đến cây chổi bao giờ đâu – Miichan đáp tỉnh bơ – sao không kêu chị Haruna ấy không thấy chị ấy ngồi chơi game hay sao.
- Không biết thì lại đây làm cho biết – Mariko vừa nói vừa thảy cây chổi vào Miichan – còn Haruna thì..
- Thì sao … - Miichan nheo mắt cầm cây chổi mà Mariko vừa thảy đến vừa đi vừa hỏi.
- Mệt quá làm việc đi – Mariko không trả lời quát lại và tiếp tục quét.
- Chị Nyan đừng ngồi chơi game chứ giúp em nào – Acchan nói trong khi đang nhướn người lên quét mạng nhện.
- Uhm chị tới liền – Haruna nói và cất cái máy PSP vào túi.
- Chị Rena cái này làm sau lau được – Jurina hỏi Rena khi con bé cố lau cái khe cửa.
- Em phải làm như vầy nè, thấy không - Rena chỉ cho Jurina cách lau.
- Wao, chị Rena là nhất – Jurina đưa ngón cái về phía Rena.
1 tiếng đồng hồ sau, căn phòng đã trở nên sạch sẽ, cả bọn ngồi xuống bắt đầu thiết kế căn phòng của từng người Minami muốn ở chung với Yuko vì từ nhỏ hai người đã ngủ chung rồi thế là cả bọn chia cặp ra để ngủ chung có gì căm sóc lẫn nhau theo kết quả thì Yuko – Minami, Acchan – Haruna, Miichan – Tomochin, Mariko – Jurina, Yuki – Rena, Chiyu –Mayu, Sayaka –Sae, tất nhiên là Mayu và Jurina muốn ở chung với Yuki và Rena rồi nhưng vì sự an toàn của Yuki và Rena nên không thể.
- Bây giờ các em hãy tắm rửa thay đồ sau đó xuống nhà ăn trưa nào, có một bồn tắm lớn có đủ cho tất cả các em tắm đó – cô Sakura nói và chỉ vào căn phòng tắm đồng thời dùng phép để xuất hiện ra hành lí của các bạn.
- Vậy tụi mình tắm chung đi – Miichan phấn khởi lên tiếng.
- Tắm chung sao ? – Minami đỏ mặt.
- Nếu các em không muốn tắm chung thì trong đó cũng có các pòng ta8m1rie6ng nữa đó – cô Sakura giải thích thêm.
- Phù, may quá – Minami hớn hở như thoát được kiếp nạn.
- Chị không muốn tắm chung với tụi em sao ? – Mayu ngây thơ hỏi.
- Em đừng quan tâm con bé đó giờ là vậy mà – Yuko vỗ vai Mayu nói.
- Vậy chị Yuko tắm chung với em nha – Mayu nhìn Yuko bằng cặp mắt cún con.
- Thôi bữa nay chị mệt rồi chị muốn ngâm mình có lẽ hơi lâu nên chị muốn tắm riêng – Yuko vỗ đầu Mayu nói.
- Vậy mà chị cứ nghĩ em muốn nhìn thân thể tuyệt mỹ của Haruna chứ - Mariko nheo mắt hỏi khi thấy Haruna hoi đỏ mặt.
- Uhm em muốn lắm nhưng để lần sau vậy – Yuko tinh nghịch trả lời lại quay đi lấy quần áo và bước vào phòng tắm.
- Chị Yuko đợi em với – Minami nói và theo sau Yuko.
- Vậy chúng ta cùng tắm nào – Miichan phấn khởi nói.
- Thôi tớ muốn tắm một mình – Tomochin nói.
- Tớ cũng vậy, chiyu.
- Tớ cũng vậy.
- Chị cũng vậy.
- Vậy chúng ta cùng ắm đi Miichan – Sayaka bá cổ Miichan.
- Thôi tớ muốn tắm một mình – Miichan đẩy tay Sayaka ra rồi bước tới lấy đồ.
- Tớ nói gì sai à – Sayaka hỏi Sae
- Tớ không biết nữa – Sae lắc đầu trả lời.
Cả bọn tắm xong thì xuống lầu ăn trưa sau đó được cô Sakura dẫn đi tham quan quanh trường thì ra các khối đất quanh vòng vòng quanh toà tháp là nơi để luyện tập kĩ năng chiến đấu ngoài trời, các khối cầu trong suốt phát sáng là nơi học về tiên tri, chiêm tinh ngoài ra cả bọn còn được dẫn đến thư viện nơi có chứa cả hàng tăm hàng ngàn cuốn sách pháp thuật đủ loại, còn có phòng thí nghiệm, phòng pha chế thuốc, vườn ươm vv… cả bọn Yuko đã bỏ ra cả buổi chiều để tham quan quanh trường kết thúc bằng bữa ăn tối sa đó là về phòng để nghỉ ngơi mở cánh cửa ra cả bọn lại há hốc nhìn vì căn phòng lần này không còn giống như lúc sáng mà lại được trang trí như những gì cả bọn vẽ trên tờ giấy lúc sáng thế là cả đám chạy từ phòng này qua phòng khác để nhìn và bàn tán thế nhưng không được bao lâu do cả bọn đã mệt nên ai về phòng nấy.
Tại phòng Yuko và Minami.
- Chị Yuko chị ngủ chưa – Minami cầm cái gối bước lại chổ Yuko hỏi.
- Uhm chị chuẩn bị ngủ.
- Vậy cho em nằm chung với chị nha – nhìn Yuko bằng ánh mắt cún con.
- Sao không về chổ em ngủ đi – Yuko càu nhàu.
- Em sợ - ánh mắt long lanh.
- Thôi được rồi, lên đây đi, chị sợ em rồi đó – Yuko chỉ tay lên giường mình.
- Yay, chị Yuko là nhất – nói rồi Minami leo lên giường ôm Yuko.
- Chị Yuko nè ngày mai nói cô Sakura kéo giường hai tụi mình lại gần nhau nha.
- Uhm~ mà lỡ sau này em có gia đình thì sao? – Yuko vuốt tóc Minami hỏi.
- Thì em sẽ bắt chị ngủ giữa bọn em.
- Thiệt không đó tới lúc đó không biết … - Yuko nhìn thấy Minami ngủ rồi nên cô cũng ngủ theo luôn.
Tại một nơi khác.
- Mọi chuyện ta dặn dò đã làm tới đâu rồi.
- Thưa ngài, mọi chuyện đang theo kế hoạch.
- Rất tốt, các người cứ chờ xem ta sẽ cho các người nếm mùi đau khổ còn bây giờ thì cứ tận hưởng đi kakakaka.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét