Tác giả: Torin
Rating: [T] là được rồi nhỉ
Tình trạng: On-going
Pairing: Kojiyuu, BCCC, Mayuki,....
Yuko pov ---
Tôi và Minami hiện đang đứng trên đỉnh đồi gần nhà vì theo lời bà thì trong tấm da có nói khi đến địa điểm này sẽ có người đến đón. Hôm nay cả bà và cô không đưa bọn tôi đến nơi hẹn được vì bà phải đi thăm nhà một người quen còn cô tôi thì phải lên công ty họp thế là hai đứa phải lội bộ một quãng đường hơn cả bốn cây số cùng với đống hành lý mà bà và cô tôi đã chuẩn bị từ ngày hôm qua lên cái ngọn đồi chết tiệt. Hai đứa đứng hơn một tiếng đồng hồ rồi vậy mà không thấy bóng dáng ai cả.
- Chị Yuko, có phải họ quên chúng ta rồi không?
Minami ngồi trên vali chống cằm ngáp dài hỏi tôi, tội nghiệp con bé do nôn quá nên tối qua không ngủ được thành ra sáng nay tôi phải đạp con bé xuống giường thì mới chịu thức dậy.
- Chị không biết nữa, bà bảo ở đây cơ mà. Hơ hơ tối qua bị em quần hết một đên nên giờ chị buồn ngủ lắm rồi vì thế chừng nào họ đến thì em kêu chị dậy nha.
Normal pov---
Nói là làm Yuko lấy trong túi một cái tai nghe ra mở nhạc rồi dựa vào người Minami mà ngủ.
10 phút sau, từ trên trời hiện ra một lỗ xoáy lớn rồi sau đó là một đàn khủng long sấm từ lỗ xoáy lớn đó bay ra kéo theo chừng mười khoan tàu tới dừng ngay trước mặt Minami. Đột nhiên cánh cửa mở ra tạo thành một cái thang và có một người ăn mặc giống như tiếp viên chào đón và xin lỗi Minami vì có một số chuyện trục trặc nên tới trễ rồi kêu người mang hành lý của hai bạn trẻ lên tàu. Còn về phía Minami sau khi nhận ra điều gì đã xãy ra thì quay sang gọi Yuko dậy gọi hoài không đươc đành phải cõng bà chị lên tàu thôi. Trong khi đến phòng mình thì Minami bắt gặp hai người con gái lúc trước gặp ở trên đường ra cửa di chuyển nhưng lần này lạo không có người đàn ông kia đi cùng.
Minami Pov---
Khi tôi cõng chị Yuko vào phòng thì thấy hành lý đã dược để ở dưới chân giường. Sau khi để chị Yuko yên vị trên chiếc giường thì tôi bắt đầu khám phá căn phòng này. Phòng của bọn tôi bên ngoài nhìn vào thì có vẻ hơi nhỏ nhưng bên khi vào bên trong thì lại hoàn toàn khác ,hình như nó đã được làm phép cho to ra nên nó có thể chứa hai cái giường đơn , hai cái ghế và một cái bàn để uống trà.
“Cốc cốc”
Tôi bước đến mở cửa, thì ra đó là Mayu , Chiyu và có hai người nữa đến tìm chúng tôi.
- Chào Minami, tụi này vào được không, chiyu? – Chiyu chào tôi với một nụ cười trên môi.
- Uhm mọi người vào đi .
- Chị Yuko ngủ rồi à ? – Mayu hỏi khi không thấy chị Yuko lên tiếng.
- Uhm chị ấy ngủ rồi, chắc do chị ấy mệt quá, còn đây là – tôi hỏi khi thấy hai người còn lại đứng trước mặt tôi.
- Xin chào mình tên là Kashiwagi Yuki, cứ gọi mình là Yuki còn người đứng kế bên mình là Matsui Rena tụi mình là người của Tiên kiếm tộc – cô gái với mái tóc đen dài chào tôi.
Mayu sau khi nghe Yuki chào hỏi xong liền bay đến ôm Yuki.
- Chị Yuki sẽ là “hôn phu” tương lai của em đấy – Mayu nũng nịu nói.
- Mayu, em đừng có giỡn nữa lỡ có ai hiểu lầm đâu – mặt Yuki nghiêm nghị đẩy đầu Mayu ra khỏi vòng một của mình.
- Em biết rồi em xin lỗi, nhưng mà em nói có gì sai đâu – Mayu phụng phịu.
- Vâng xin được làm quen hai bạn mình là Takahashi Minami gọi mình là Minami được rồi, còn cái vị đang ngủ kia là chị mình Oshima Yuko, tụi mình là người của Long tộc. Mời mọi người vào phòng chơi.
Hình như cả đám có vẻ hơi ngạc nhiên khi biết tôi là người của Long tộc nhỉ.
- À em và chị Chiyu là người của Tiên tộc mà thôi tụi em về phòng để cho chị và chị Yuko nghỉ ngơi nữa, có gì chị cứ gọi em nha phòng em ở đối diện chị còn chị Yuki thì ở kế bên đấy – Mayu nói vẫy tay chào.
Tôi chưa trả lời thì cả bọn đã về phòng mất rồi, tôi đóng cửa lại và lên giường ngủ một giấc cho khoẻ người, nhưng vì lúc ở nhà tôi và chị Yuko ngủ chung thế nên tôi đã lấy gối qua nằm chung với bà chị biến thái này.
Normal pov ---
Tại căn phòng kế bên phòng của Minami và Yuko
- Chị Nyan à, có phải bọn họ quá đáng lắm không gặp nhau ở chợ lơ nhau do đông người là không nói rồi còn đằng này đi ngang qua nhau mà không nhìn nhau là sao – cô gái tóc nhắn ngang vai lên tiếng với giọng ấm ức.
- Có lẽ quãng thời gian 10 năm là quá xa để bọn họ nhớ đến chúng ta Acchan à – cô gái tóc dài ngồi trên chiếc ghế gần cửa sổ tên là Nyan bấm nút dừng máy chơi game rồi lên tiếng.
- Như dù sao giữa chúng ta cũng có hôn ước rồi khoản thời gian vui đùa bên nhau và những lời hứa đó chẳng lẽ họ quên hết hay sao ? Acchan không chịu được lý lẽ đó của bà chị mình bèn cãi lại.
- Chị không biết có lẽ thời gian đã làm xoá mờ tất cả rồi – Nyan buồn bã đáp.
Sau đó Acchan không nói gì chỉ ngồi trên giường ngắm nhìn chiếc nhẫn mà ngày xưa Minami đã tặng, còn Nyan không buồn chơi game nữa mà nhìn mong lung ở khoản không nào đó tay nắm lấy mặt dây chuyền hình trái tim đeo trên cổ cô đó là vật cô yêu quý nhất trần đời.
Yuko pov ---
Khi tôi thức dậy nhìn thì đồng hồ trên tay đã là gần bốn giờ chiều vừa quay qua đã thấy con bé Minami ngủ kế bên. Con bé này thiệt là mốt lấy “vợ’ về tối cũng ôm chị ngủ à ( không dám dâu người ta lấy vợ về thì ôm vợ người ta chứ chừng nào vợ đuổi mới qua ôm chị cơ)
- Chị dậy rồi à – Minami mắt nhắm mắt mở hỏi.
- Uhm , dậy đi kiếm gì ăn đã chị đói bụng rồi.
- Em cũng vậy, nhưng ăn ở đâu bây giờ hay là ta đi kiếm căn-tin đi mà chị biết ở đâu không?
- Chị không biết chị đâu có đi cái này lần nào đâu mà biết hay là mình lấy mấy cái bánh cô làm ra ăn nhá.
“Cộc, cộc”
- Chị Yuko, chị Minami đi ăn vói tụi em không .
Bên ngoài có tiếng gõ cửa kèm giọng nói, giọng nói này rất quen quay sang nhìn Minami và như e ấy hiểu được ý tôi.
- Là Mayu và bạn của em ấy đấy – Minami dụi mắt trả lời – uhm tụi chị ra liền – rồi đáp lại tiếng nói sau cánh cửa.
Normal pov ---
Minami và Yuko bước ra hoà nhập với bọn Mayu cả đám vui vẻ trò chuyện . Trên vai Minami, Yuko tất nhiên là bốn con rồng nhỏ rồi sáng giờ chưa ăn gì nên chúng cũng đói, còn trên vai Mayu, Chiyu là bốn tiên fairy đang trò chuyện vui vẻ trong khi đó của Yuki và Rena là hai linh hồn của samurai và hai nữ ninja đang đứng nghiêm nghị trên vai. Cả nhóm dừng trước cánh cửa cuối cùng trên khoan tàu đó.
- Tới phòng ăn rồi – mấy chú rồng reo lên.
- Sao các ngươi biết được – Yuko châm chọc.
- Bộ chủ nhân không ngưởi được mùi thức ăn hay sao – Bạch kim long hích hai chiếc râu lên tiếng.
- À phải rồi ngươi chỉ có biết ăn với ngủ thôi mừ - Yuko không tha cho chú rồng của mình.
- Thôi tụi mình vào đi – Minami lên tiếng giảng hoà.
- Đúng rồi đó tụi mình vào thôi, hồi trưa này tụi em có rủ hai người nhưng có lẻ mọi người ngủ say quá nên không nghe – Chiyu lên tiếng.
- Hi hi – Minami gãi đầu cười trừ.
Minami pov---
Mùi thức ăn thật dễ chịu làm sao, bước tới chọn phần thức ăn cho mình rồi ngồi chung bàn với tụi Mayu.
- Itadakimasu, thức ăn ngon thật đấy nhưng vẫn thua mẹ và bà nấu chị Yuko nhỉ.
- Uhm, nhưng đang đói thì thức ăn dở cũng thành ngon thôi nhóc à – chị Yuko không ngẩn đầu lên trả lời bó tay với bà chị này.
- Chắc bà và mẹ cậu nấu ăn ngon lắm hả, chiyu?
- Tất nhiên rồi mẹ và bà tụi này nấu ăn có tiếng ở chổ tụi này sống đó không một món nào mà mẹ và bà không biết làm cả chỉ cần nhìn qua cũng có thể làm lại y chang luôn đó – tôi tự hào lên tiếng.
- Thật vậy à, khi nào nghỉ hè tớ nhất định đến nhà cậu học mới được, chiyu.
- Chị Chiyu thích nấu ăn nhất đó, chị Chiyu nấu ngon lắm.
- Chuyện nhỏ em có thể đến nhà chị bất cứ lúc nào tối em có thể ngủ chung với chị còn Minami thì qua phòng cô ngủ cũng được.
- Mayu cũng muốn đi nữa.
- Ok , con gà đen.
Mình có phải là chị em không đó chị Yuko, không được mốt về phải dọn lại phòng khách cho Chiyu với Mayu ngủ mới được nhất định phải như thế.
Thế là cả đám vừa ăn vừa nói chuyện cười đùa với nhau. Sau khi ăn xong cà bọn ngồi uống trà và ngắm cảnh ngoài cửa sổ.
- Mọi người có biết chừng nào mình tới nơi không? – chị Yuko nhấp ngụm trà hỏi.
- Chắc chưa đâu vì con tàu phải đi đón mọi người nên trưc hoặc chiều nay mới có thề ra biển được – Rena trả lời.
- Đi đón mọi người ? – tôi hỏi vì chúng tôi tưởng mình là những người cuối cùng rồi chứ.
- Vâng đúng vậy đi đón mọi người, con tàu sẽ đi từ bắc xuống nam và rước mọi người ở những địa điểm và thời gian quy định sau khi xong sẽ thẳng tiến đến Magic land – Rena nói tiếp
- Magic land ? – lần này không phải tôi mà là chị Yuko.
- Cái này em biết nè, chỉ tại chị không thèm nghe bà kể chuyện nên vậy đó. Magic land là vùng đất của những nhà pháp sư tài ba sau khi bị lãnh chúa truy quyết thì các nhà pháp sư đến đó để sinh sống, một số khác như gia đình chúng ta vì không muốn xa quê nhà nên đã tạo vòng kết giới và ở lại đó – tôi phân tích cho chị Yuko hiểu.
- Và nơi đó có học viện AKB do pháp sư hàng đầu là Akimoto Yasushi làm hiệu trưởng với tên hay gọi là Aki-P đấy – Chiyu bồi thêm.
- Ơ em tưởng các chị ở Long tộc nên biết rõ điều này chứ ? - Mayu ngây ngô hỏi.
- Chuyện này… - tôi ngãi đầu và không biết trả lời sau.
- Tụi chị sống ở ngoại thành Tokyo cùng bà và cô tức là mẹ Minami đấy sau khi ba mẹ chị và cha Minami chết vì tai nạn giao thông còn chị và Minami thì mất đi một phần trí nhớ do đó chuyện ngày trước tụi chị chỉ nhớ được chút ít thôi. Nói chung chuyện dài dòng lắm chị không biết gải thích thế nào cho mọi người hiểu đâu – chị Yuko giải thích.
- Vậy có gì không hiểu chị cứ hỏi em nha – Mayu vỗ ngực nói
- Chị đừng hỏi em ấy, hỏi em ấy là bán lúa giống đấy – Yuki ngao ngán trả lời.
- Nhưng ít ra em cũng biết rõ hơn chị Yuko và Minami mà – Mayu phụng phịu.
Normal pov --
“Két ,Roẹt”
Tiếng cánh cửa mở ra cùng với những tiếng cằn nhằn làm thu hút sự chú ý của cả bọn.
- Sae-chan, sau này ra đường mặc đồ nữ tính chút được không . cậu có biết lúc nãy vì cậu mà mấy em loli bỏ tớ hay không hả ? – cô gái có gương mặt bánh bao nói.
- Đúng vậy nếu lúc nãy khong có bà chị gorilla này lên tiếng thì tụi này đã bị kẹt trong đám loli đó luôn rồi – cô gái có mỏ vịt bực tức nói và ngồi xuống bàn.
- Này con bé mỏ vịt kia sao dám nói ta là gorilla hả?
- Không phải hay sao chứ cái con gì đang trên vai của chị vậy?
- Ta là người của Thần Hầu tộc chứ đâu phải của khỉ đột đâu, với lại con linh thú này tại nó là con lai mừ.
- Lai giữa khỉ đột và khỉ thường à.
- Uhm~
- Thôi thôi được rồi lỗi là tại mình mình sinh chuộc lỗi được không – cô gái tên Sae nói.
- Vậy thì cậu lấy đồ ăn với nước uống cho tụi này đi tớ đói rồi- cô gái có mỏ vịt làm nũng.
- Chuyện nhỏ nhưng một mình tớ bưng không hết – Sae nói.
- Vậy để chị phụ cho.
- Yay, chỉ có mình Sayaka-chan là tốt với em thôi – Sae choàng tay ôm lấy Sayaka nhằm cám ơn nhưng đâu để ý là có một người với khuôn mặt đỏ vì ngại.
- Uhm, buông chị ra đi- Sayaka nhanh chóng kéo tay Sae ra và bỏ đi một hơi.
Cả đám nhiều chuyện ngồi đó nãy giờ muốn cười nhưng không dám đột nhiên Chiyu đứng dậy và đi lại bàn của đám người nãy.
- Tomochin cậu mới tới hả, chiyu?
Thấy có người chào hỏi mình lại còn biết biệt danh của mình nữa, Tomochin ngừng nói chuyện với cô gái còn lại quay sang nhìn.
- Chiyu cậu ở đây hồi nào vậy, sao không nói với mình, cậu thấy hết rồi hả.
- Tớ có làm gì cậu đâu mà cậu lúng ta lúng túng lên thế - Chiyu mở một nụ cười.
- Thì tại tớ…
- Tomochin là người quen hả? – cô gái có gương mặt bánh bao hỏi.
- Uhm là người quen của chị.
- Chào chị em là Minegishi Minami chị gọi em là Miichan đi, em là em họ của chị Tomochin nhưng mà cùng tuổi chị chắc cùng tuổi với chị Tomochin thế nên mình gọi là bạn đi nha, chị đừng thắc mắc tại sao chị Tomochin lại đón tàu ở đây nha tại vì chị Tomochin nhà ở đây nhưng lại lên Tokyo học đó … bla..bla.- Miichan vừa tuôn một hơi vừa nắm tay Chiyu làm cho Chiyu và Tomochin bị đơ ngay tức khắc không kịp phản ứng gì.
- Chiyu cậu đi một mình à – Tomochin lấy lại phong độ của mình đồng thòi gỡ tay Miichan ra.
- Không tớ đi cùng Mayu và một số người bạn nữa, hay là cậu qua bên chổ bọn tớ ngồi cho vui đi cả Miichan nữa – Chiyu nắm tay Tomochin lôi đi qua chổ bọn họ.
- Mọi người mình xin được giới thiệu đây là bạn của mình Itano Tomomi còn người kia là Minegishi Minami, mọi người cho bọn họ ngồi chung nha – Chiyu nói với ánh mắt cún con.
- Uhm mời mọi người ngồi – Minami lên tiếng
- Sae- chan, Sayaka-chan tụi nay ở đây nè – Miichan với tay kêu hai cô bạn đang bưng thức ăn tới.
Sau khi yên vị thì bắt đầu màn chào hỏi tên tuổi lẫn nhau thì ra Tomochin và Miichan là người của Huyền Vũ tộc, Sae là người của Linh Xà tộc còn Sayaka là người của Thần Hầu tộc. Và cũng giống như những phản ứng ban đầu của bọn Mayu khi biết Yuko và Minami là người của Long tộc. Nhưng sau đó cả đám bắt đầu trò chuyện và đùa giỡn lẫn nhau khiến cho cái phòng ăn trở thành một khu chợ trời. Miichan nói giỡn là muốn theo đuổi Mayu thế là bị Yuki liếc cho một cái.
Trong khi đó ở ngoài phòng ăn.
- Chị Nyan chúng ta có nên vào trong không, hình như bọn họ đang ở trong đó. – Acchan hỏi khi nghe thấy tiếng cười đùa của bọn họ ở phía trong.
- Chị không biết em tự quyết định đi chị đang bận giết boss vòng này rồi – Nyan nói trong khi tay vẫn bấm cái PSP.
- Hai đứa làm gì đứng ở đây thế không đói bụng hay là trong đó có gì đáng sợ lám hay sao mà không dám bước vô ? - một cô gái cao ráo đi lại hỏi.
- Mariko-sama , đâu có chẳng qua là em đang suy nghĩ không biết ăn gì thôi chứ lát vô trong chọn tới chọn lui mệt lắm phải không chị Nyan.
- Uhm~ - Nyan đang bận giết boss nên chỉ trả lời qua loa.
- Cũng phải thôi một Acchan lừng danh mà lại biết sợ hay sao.
- Thôi em không đứng đây nghe hai chị chém với nhau nữa đâu, chị Nyan em với chị ăn ramen nha.- một cô bé đang cố dụ Nyan
- Uhm~
- Yay vậy tụi mình vô trước để mặc hai chị đó đi – cô bé nói và đẩy Nyan đi
- Uhm~
- Eh, đợi tụi này với – Acchan và Mariko bước theo sau.
Cánh cửa phòng ăn lại tiếp tục mở ra với bốn người con gái bước vào. Ánh mắt của Mariko nhìn quanh nhà ăn để tìm chổ ngồi thích hợp thì lại dừng ngay lúc nhìn thấy Yuko và Minami, cô mở một nụ cười gian tà và đến gần chổ bọn họ.
- Làm phiền mọi người có thể cho tụi này ngồi chung được không ?
Cả đám ngước lên nhìn Sama cứ như là quái vật vậy vì nãy giờ cả bọn đang nói chuyện say sưa nào đâu có để ý đến khi có người lên tiếng hỏi thì mới biết là có người mới vô.
- Cứ tự nhiên ngồi cho có bạn có bè mới vui – Miichan vui vẻ đáp khi nhìn thấy Acchan .
Jurina thấy Rena liền bay qua ngồi chen vào chổ của Yuki và Rena, Mariko và Nyan thì ngồi ở ngoài chỉ còn Acchan đứng lơ lơ không biết ngồi ở đâu thì đã bị Miichan kéo lại ngồi kế bên bạn lùn. Do đó không biết ý trời cố tình sắp đặt hay do bọn họ tự xắp xếp với nhau mà bây giờ thành ra vị trí như sau Mariko – Nyan – Yuko – Miichan – Minami – Acchan – Tomochin – Chiyu – Mayu – Yuki – Jurina – Rena – Sae –Sayaka.
- Dể mình giới thiệu giùm cho – Miichan thấy không khí có vẻ hơi ngượng nên đã ra tay- chị ngồi ngoài cùng là Shinoda Mariko cô bé kia là Matsui Jurina là người của Hổ tộc còn chị đang ngồi chơi game và cô bạn đang ăn cà chua là Kojima Haruna và Maeda Atsuko là người của Chu tước thần tộc.- Sau đó Miichan giới thiệu các nhân vật còn lại.
- Ai mượn cô giới thiệu, tự tôi giới thiệu cũng được mừ - Sama bắt đầu khẩu chiến vói Miichan.
- Vậy sao từ lúc đầu cháu không giới thiệu đi - Miichan không chịu thua.
- Giới thiệu rồi giới thiệu lại nữa à, đây không có rãnh – Sama đáp
- Chị cứ mặc kệ họ mỗi lần bọn họ gặp nhau điều như vậy đấy – Jurina thì thầm vào tai Rena
Sau đó là cuộc khẩu chiến của Sama và Miichan chỉ tội cho hai người ngồi giữa phải hứng đạn. Nhưng chưa chắc đâu kể từ lúc Nyan bước vào thì hồn Yuko đã lưu lạc phương khác rồi cứ như một kẻ ngốc ấy còn Minami cũng chẳng hơn gì Yuko không phải là phát sướng khi được người đẹp ngồi kế bên mà phát sợ đến không nhúc nhích được.
- Miichan đổi chổ cho tớ đi – Minami rùng mình quay sang nói nhỏ với Miichan nhưng ai ngờ Miichan đã đổi chổ từ lúc để dễ tấn công hơn bên cạnh cô giờ chỉ còn bà chị ngây ngốc của mình thôi qyay qua tính kiếm người đổi chổ nhưng thấy ai cũng đang bận nói chuyện với người kia nên cô đành tự an ủi cho số phận con riệp cua mình vậy.
- Hơi… - Minami thở dài.
- Bộ ngồi với tớ chán lắm hả - Acchan nhìn Minami bằng cặp mắt hình viên đạn.
- Không không có..- cô tự biết nếu bây giờ nói không thì chưa nhìn thấy ngôi trường AKB ra sao thì đã chết oan uổng rồi – chỉ tại mình không biết nói chuyện gì thôi, mà cậu tên là Maeda Atsuko hả ?.- cô nghĩ cách tốt nhất là nên hỏi thăm trước đã nhưng đâu ngờ.
- Cậu mới nói gì đó – ánh mắt hình viên đạn lần hai.
- Thì tớ hỏi cậu có phải là Maeda Atsuko không ? – Minami ngây ngô trả lời.
- Cậu đi chết đi – Acchan nói kèm theo một cú hit vào người làm cho minami rưng rưng nước mắt.
- Tớ đâu có nói gì sai đâu mà sao cậu lại hic..hic
- Tớ không thèm nói chuyện với cậu nữa – Acchan nói và quay mặt qua nói chuyện với cô bạn Tomchin của mình
- Tớ đã làm gì sai chứ chỉ hỏi có phải tên không mà - thế là Minami bèn kêu hai em rồng của mình ra nói chuyện nhưng hai ngờ hai chú rồng đang bận nói chuyện với những người bạn mới bỏ quên cô chủ mất rồi.
(Sẵn tiện mình nói luôn linh vật của Yuko, Minami, Rena, Yuki, Mayu, Chiyu thì mọi người biết rồ phải không còn linh vật của Mariko là hai con Bạch hổ, của Jurina là cũng là Bạch hổ nhưng có sọc đen trên lưng, của Sayaka là một con khỉ thường lai với khỉ đột, Sae là một con báo đen, Tomochin là hai con Thanh xà -Bạch xà, Miichan là hai con rùa mai màu xanh và màu trắng, Nyan là hai em phụng hoàng đuôi vàng cam, còn của Acchan là đuôi vàng đỏ)
Bên cạnh Minami là Yuko cũng không hơn gì, Yuko cố ngồi bắt chuyện với Nyan nhưng vì bận chơi game quá nên thành ra những gì Yuko nói điều như cơn gió thoảng qua tai cuối cùng còn bị phán một câu ‘bỏ tay cậu ra người tôi, đồ biến thái’ kèm theo một cái tát sau đó lại tiếp tục chơi game, Yuko nghĩ mình đâu có làm gì sai đâu chẳng qua cái tai vô ý để lên đùi thôi mừ. Thế là hai chị em đành ngồi tự kỉ với nhau vậy trong lúc tự kỉ thì họ nghe một âm thanh rất là du dương và dịu dàng ‘lá la la là là lá lá la lá la la là lá la la là là lá lá la la là la lá …..’ nhìn ra cửa sổ thì không thấy bóng dáng ai cả chỉ thấy xung quanh toàn là biển với biển thôi
- Chị Yuko, đó là tiếng gì vậy ? – Minami hỏi Yuko.
- Chị không biết nữa – Yuko lắc đầu trả lời vì đây là lần đầu tiên cô nghe thấy.
- Dó là tiếng hát của nàng tiên cá đó – Miichan ngừng cãi với Sama quay sang trả lòi Minami.
- Tiếng hát của ngàng tiên cá không phải ai nghe cũng điều chết hay sao ? – Minami lo sợ hỏi.
- Không phải ai nghe cũng phải chết đâu nó giống như một vòng kết giới âm thanh vậy đó chỉ có con người nghe được tiếng hát làm cho họ mất tập trung rồi sao đó từ từ theo nơi mà tiếng hát phát ra để rồi tàu đâm vào đá ngầm còn sống hay không là do số sạng của họ, còn chúng ta là những người có năng lực pháp thuật nên không bị ảnh hưởng gì – Sama từ từ giải thích cho hai kẻ ngốc kia hiểu.
- Thì ra là vậy – Yuko gật đầu ra vẻ như đã hiểu rõ.
- Wao, họ đẹp thật đấy - Minami nói và chỉ tay vào những nàng tiên cá đang hát say sưa trên những phiến đá nhô lên bên cạnh là các con cá heo đầy đủ màu sắc nhảy lên lặn xuống trong khung cảnh xế chiều làm cho Minami không khỏi ngất ngây.
- Cậu nói ai đẹp – Acchan nói với giọng gằn từng chữ.
- Thì các nàng tiên cá chứ ai, cậu không thấy họ đang chào mình hay sao – Minami trả lời trong lúc vẫy tay với các nàng tiên cá mà không để í rằng có người bốc khói kế bên.
- Uhm đẹp lắm -‘ Minami cậu được lắm sau này cậu sẽ biết tay Acchan này, tôi sẽ để cho cậu sống không được mà chết cũng không xong’ Acchan thầm nghĩ.
- Số đo ba vòng tuyệt đẹp, người đẹp thì cái gì cũng đẹp cả - Yuko vô tư nói
Nyan đã ngưng bấm liếc nhìn Yuko nhưng bản nào có hay ‘ Yuko cậu được lắm lúc nãy còn khen tên tôi đẹp, người đẹp vậy mà bay giờ lại khen mấy con cá người không ra người cá không ra cá là đẹp được lắm bữa nào tôi bắt cậu ăn món sushi tiên cá coi có còn khen được hay không’ – Nyan nghĩ nhưng sau đó chế độ ngô turn on trở lại và tiếp tục chơi game không để ý nữa.
- Chúng ta đang ở khu vực của tiên cá thì chắc khoảng một tiếng rưỡi nữa là sẹ đến Magic land rồi – Yuki vuốt cằm nói.
- Eh nhanh đến vậy sao ? – Yuko quay lại hỏi.
- Vậy mà tớ tưởng sáng mai mới tới cơ đấy – Minami ngạc nhiên.
- Em cũng nghĩ vậy nữa – Mayu nói.
- Chắc là do con tàu tăng thêm lực bay nên mới nhanh như vậy chứ năm ngoái chị họ mình nói đến sáng sớm mới tới cơ – Rena nói.
- Không sao, đến sớm nghỉ sớm, thôi mừ nghĩ chi cho nhiều- Sayaka phấn khởi nói.
- Uhm, có lẽ là vậy – mọi người đồng thanh trả lời.
Gần hai giờ sau tại cảng Flying Get, cả đám bước xuống với cặp mắt và bộ dạng của hai lúa ngẩn ngơ vì cái đảo Magic Land này hoàn toàn khác với những gì mà họ tưởng tượng, một hòn đảo hiện đại mọi người di chuyển bằng cách vật dụng như là ván bay, chổi bay xe bay .. nói tóm lại là các vật có thể di chuyển nhưng mà cách mặt đất, thậm chí có những người còn cởi khủng long đi dọc trên các khu phố nữa ngoài ra còn có những người đi bộ họ mặc đồ như ở thế giới hiện đại lâu lâu thì thấy một vài người mặc áo choàng mà thôi. Nhà cửa ở đây được xây tuy không được cao lắm khoảng mười lăm hay mười sáu tầng gì đó thôi ngoài ra còn có một số căn nhà lơ lửng trên không trung nữa và vô số những vật khác mà bọn họ không tưởng tượng ra được.
- Sama có gì mà chị ngẩn ngơ dữ vậy – Yuko thọc Mariko khi thấy bà ấy cũng không hơn gì bản.
- Đây là lần đầu tiên bả đến nơi này mà – Miichan châm chọc.
- Bộ nhà ngươi đến đây rồi à – Sama bắn trở lại.
- Nghĩa là sao, tớ tưởng mọi người đến đây rồi chứ - Minami hỏi.
- Đâu có chỉ những ai là học sinh của học viện AKB hay là pháp sư tam đẳng hoặc những ai là khách mời thì mới được đến đây thôi. Ngoài ra thì không được đến đâu – Yuki giải thích.
- Pháp sư tam đẳng – Minami không hiểu bèn hỏi lại.
- Pháp sư tam đẳng là những người trên mười tám tuổi hoặc tốt nghiệp lớp tam đẳng tức là lớp 12 ở ngoài đó – Yuki lại phải giải thích thêm cho hai con người ngốc này.
- Quả thật Magic Land chỉ nghe qua lời kể của bố mẹ thôi bây giờ mới tận mắt chứng kiến được, chiyu.
- Chào các em cô là Sakura là người sẽ hướng dẫn các em đến học viện AKB – một cô gái xinh xắn đến chổ đám ngốc mỉm cười nói.
- Chúng em chào cô ạ - cả đám đồng thanh đáp.
- Bây giờ mời các em lên xe về phòng trọ để nghỉ ngơi rồi mai đến học viện AKB . Hành lý của các em đang ở trên xe
Cô giáo Sakura mời cả đám lên một chiếc xe như là xe bus mà không có bánh, cả đám cũng có vẻ mệt rồi nên cũng bước lên mà không có bất kỳ ý kiến nào. Sau đó chiếc xe lao như vút về phía nhà nghỉ. Cả đám nhận phòng xong thì lập tức đi lên, sau khi vệ sinh cá nhân xong thì leo lên giường ngủ tất nhiên bạn tộc nào thì ngủ với tộc đó rồi
Tại học viện AKB.
- Thưa ngài, các học sinh đã dược đưa về phòng nghỉ ngơi rồi ạ - cố giáo Sakura cuối người trả lời với người đàn ông deo mắt kiến.
- Cô làm tốt lắm cô Sakura, bây giờ cô trở về nghỉ ngơi đi, ngày mai cô phải vất vả đấy - người đàn ông deo mắt kiến trả lời.
- Không đâu thưa ngài, tôi xin phép cáo lui ạ - cô giáo Sakura nghiêng người và bước ra.
- Anh Aki-P anh có chắc việc làm của anh là đúng không – một người đàn ông khác im lặng trên chiếc ghế sofa nãy giờ lên tiếng.
- Tôi không chắc nhưng chúng ta cần phải thử Rjinku à – Aki-P nhấp ngụm cà-fe nói.
- Nhưng tụi nhỏ còn quá trẻ - Rjinku nói.
- Chính vì thế chúng cần được chuẩn bị ngay từ đầu, nếu không mọi việc sẽ quá muộn vả lại chúng ta đã được sự đồng ý của ba mẹ chúng nên mọi chuyện sẽ không sau đâu – Aki-P bình thản đáp.
- Thoi được tôi tin ở anh, anh có muốn đi làm vài ly không – Rjinku đứng dậy bước ra ngoài hỏi trở lại.
- Không cảm ơn anh nhưng tối nay ở Magic Land đẹp quá tôi muốn ngắm nhìn nó về đêm – Aki-P nói khi quay người ra phía cửa sổ - tương lai của Magic Land của của giới pháp thuật thuộc về các cháu đấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét