Tác giả: Torin
Rating: [T] là được rồi nhỉ
Tình trạng: On-going
Pairing: Kojiyuu, BCCC, Mayuki,....
Nhóm thất tộc vừa bước chân vào buổi tiệc thì được mọi người chào đón rất long trọng , nhóm Mariko, thầy viện trưởng, thầy Rjinku, cô Sakura được ngồi vào chổ dành cho những người có quyền lực nhất làng và tất nhiên những linh vật của nhóm cũng có một chỗ riêng.
- Yuko và Minami đâu rồi - thầy Rjinku hỏi nhỏ cô Sakura trong khi đang xem dân làng thắp lửa.
- Yuko và Minami nói sẽ đến sau, thầy Rjinku đừng lo – cô Sakura nói trong khi nhìn đống lửa.
- Uhm, cám ơn cô cứ để đây – thầy Rjinku trả lời khi có một cô gái mang thức ăn tới.
- Thưa tất cả dân làng hôm nay tôi tên là Kanta Ruu là người đứng đầu làng Ancassta rất vui mừng được đón tiếp bảy lão thất gia cùng với pháp sư Aki-P và cộng sự và đặc biệt là sự có mặt của các truyền nhân thất tộc ở đây, nào mọi người cùng nâng ly chúc mừng nào – người đàn ông có mái tóc chấm bạc trên tay cầm một phương trượng hình con sư tử ngồi gần chổ nhóm lên tiếng.
- Hoan hô.
Mọi người dân từ già, trẻ, lớn, bé sau khi nghe trưởng làng nói cùng giơ ly lên chúc mừng, nhóm thất tộc thì đưa những ly nước ép trái cây của mình vì đâu ai trong nhóm biết uống rượu còn những linh vật ngồi gần đấy thì uống chung một tô nước lớn. Thức ăn liên tiếp được đưa lên bên dưới thì mọi người bắt đầu múa hát rất nhộn nhịp. Cả bọn vẫn còn trẻ nên ngồi trên chỗ long trọng không được đùa giỡn nên chẳng bao lâu đã hoà mình xuống cùng ca hát với mọi người. Riêng Acchan, Haruna vẫn ngồi ở đó vì không có người mình yêu thì làm sao mà vui được.
- Chị Nyan à, sao Minami đi lâu quá vậy.
Acchan chống càm hỏi trong khi tay đang gắp một miếng thức ăn cho vào dĩa .
- Chị không biết, mặc kệ hai chị em người bọn họ đi, tên Yuko đáng ghét.
Haruna giả vờ không quan tâm rồi gấp một miếng thịt gần đó, nói vậy thôi nhưng cô lo lắm.
Haruna pov---
Tên Yuko đáng chết này làm gì mà nãy giờ chưa xuất hiện nữa không biết người ta đang chờ à lát nữa xuất hiện đi tôi cho thấy cái cảnh, người gì đâu mà giận dai dễ sợ mà không biết hồi sáng mình đánh hắn có đau không nữa, mà tên sóc này bộ không biết đói à đi bộ từ sáng đến giờ ….
Normal pov----
Haruna mãi mê suy nghĩ mà không để ý là từ bên ngoài có một người đang chạy vào gặp trưởng làng nói nhỏ chuyện gì đó vào tay ông ta khiến cho sắc mặt trưởng làng đột nhiên nhiên nhăn lại rồi sau đó lại mỉm cười, ông ta cho người đó rời đi sau đó đứng dậy nói.
- Hỡi dân làng Ancassta.
Mọi người dân nghe trưởng làng nói liền dừng các hoạt động lại, nhóm Mariko cũng vậy.
- Sau thế đang vui mà – Jurina phàn nàn.
- Im lặng nào Jurina – Rena nhắc nhở Jurina.
- Chúng ta đã được thất tộc phù hộ, đội tuần tra đã thấy được dấu vết của một con T-rex khác đang ở phía đông của làng ta mà theo quan sát thì có vẻ nó là một con T-rex đực, chắc hẳn là nó lần theo mùi máu của con T-rex cái mà hồi chiều Ken săn được vì vậy những trai tráng trong làng hãy mau chuẩn bị vũ khí đi săn nào, còn những người còn lại hãy tiếp tục bữa tiệc - trưởng làng kết thúc lời nói của mình bằng một ly rượu.
- Hoan hô.
Sau khi nghe trưởng làng nói thì mọi người vỗ tay vui mừng, những người đàn ông trong làng thì rời đi chuẩn bị vũ khí còn những người còn lại thì tiếp tục múa hát.
- Chị Haruna lúc nãy ông trưởng làng nói gì thế - Acchan chán nản nói trong khi đang xoay ly nước của mình.
- Hả ..gì..gì… Yuko tới rồi hả… - Haruna mãi mê suy nghĩ nên khi Acchan hỏi thì không biết gì cả.
- Em hỏi chị lúc nãy à mà thôi chắc chi không nghe đâu, cô Sakura lúc nãy ông trưởng làng nói gì vậy – Acchan nhìn bà chị ngơ lắc đầu rồi quay sang hỏi cô Sakura.
- À hồi nãy trưởng làng nói là có một con T-rex đực theo dấu con T-rex hồi chiều Ken săn được đến đây vì vậy mọi người đi săn đấy – cô Sakura đang cười nghe Acchan hỏi thì quay qua trả lời.
- Vậy à, mà nó nằm ở chổ nào vậy cô – Acchan vẫn đang quay chiếc ly của mình và nhớ cảnh tượng hồi chiều hỏi.
- Cô nghe nói là ở hướng đông, mà xem nào đông, tây nam ,bắc – cô Sakura nhẩm nhớ lại – à đúng rồi là hướng ngôi nhà cây của chúng ta đó.
‘cốp’, ‘xoảng’
Acchan đang xoay chiếc ly nghe cô Sakura nói là con T-rex đang ở gần chổ cô ở mà Minami và Yuko vẫn còn ở đó hoặc là đang trên đường đến đây nhưng Acchan cảm thấy rất là lo lắng và bồn chồn, linh tính cô mách bảo rằng bọn họ đang gặp nguy hiểm thế là cái tay đang xoay chiếc ly dừng lại làm cho chiếc ly đang xoay theo quán tính mà ngã xuống làm nước trong ly của Acchan tràn cả ra bàn, còn Haruna nghe nói thì tâm trạng cũng không khác gì Acchan, chiếc nĩa trên tay cô đột nhiên rớt xuống theo phản xạ Haruna bèn giơ tay lên ai ngờ lại làm cho chiếc dĩa rơi xuống đất vỡ ra. Mọi người đang vui vẻ nói chuyện thì âm thanh đổ vỡ bèn dừng lại để xem ai làm còn cô Sakura thấy vậy lập tức lại giúp.
- Các em có sao không, ngồi im đó để cô lấy đồ….
- Yuko/ Minami đang ở đó, không được mình phải đến đó xem sao – Acchan và Haruna cùng nói rồi đứng dậy chạy đi.
- Các em …. – hành động của Acchan và Haruna làm cô Sakura bất ngờ.
- Mariko, Miichan mau giữ hai em đó lại mau – thầy Rjinku thấy vậy lập tức ra lệnh.
Mariko và Miichan nghe thầy Rjinku nói dù không biết chuyện gì nhưng thấy phản ứng của Acchan, Haruna như vậy lập tức chay lại ôm và những người còn lại cũng tới giúp một tay.
- Chị Mariko chị làm gì vậy, Yuuchan của em đang ở đó mà – Haruna vùng vẫy khi Mariko chạy tới cản.
- Miichan buông tớ ra – Acchan thì gần như là la lên.
- Meada-san, Kojima-san có chuyện gì xảy ra với các trò vậy – thầy viện trưởng bước tới hỏi.
- Minami và Yuko vẫn đang ở ngôi nhà cây, cả hai vẫn chưa đến và con khủng long thì ở gần đó – Acchan lo lắng nói.
----------------
Yuko mặc dù chọc Minami nhưng vẫn nhìn theo hướng mà tay Minami chỉ, đó là hai đốm sáng màu đỏ và hình như chúng đang di chuyển càng ngày càng tới gần chổ cả hai đang đứng.
- UFO hả nhóc – Yuko trêu Minami.
- Không phải chổ này làm gì mà có UFO – Minami phản bác lại ngay.
“Gruu, Gruuu”, “ Rầm, Rầm”, “Xoat, xoạt”
Yuko pov ---
Âm thanh ngày càng rõ hơn, hai đốm sáng lúc này đã trở thành hai quả cầu màu đỏ, mặt nước thì bắt đầu dao động mỗi giây thì dao động càng nhiều. Cái quái gì đang diễn ra thế này, tôi cảm thấy bất an trong lòng nhưng cố tỏ vẻ bình thường vì nếu tôi mà hoảng sợ thì Minami sẽ càng hoảng sợ hơn nữa.
- Chị Yuko, chuyện gì xảy ra vậy, em nghe âm thanh này quen lắm có khi nào là quái vật không – Minami nép vào tôi nói.
- Không có đâu, ở đây làm gì có quái vật chứ - mặc dù lo lắm nhưng tôi phải tìm lới nói để Minami khỏi lo.
- Thật không – Minami hỏi tôi lần nữa.
- Thật - tôi chắc chắn.
“Xoạt, Gruu, ÉC”
Tôi mãi lo an ủi Minami mà không để ý rằng hai đốm đỏ đang dần dần lộ rõ ra giữa những rừng cao vút, đó là một cái bóng khổng lồ nó xé toạt những cây gần đó, hét lên những tiếng khiến cho những người yế tim phải chết đứng, dưới ánh sáng của ánh trăng và những viên đá phát sáng tôi chợt nhận ra đó là cái bóng của một con T-rex một con T-rex mà theo tôi đoán nó bự gấp ba , bốn lần con T-rex hồi chiều và nó đang tiến lại chỗ chúng tôi. Làm cái quái gì mà nó xuất hiện ở đây được, không phải lúc nãy cái tên Ken gì đó nói ở đây an toàn, có thể thư giãn được sao, như vầy thì thư giãn cái quái gì. Không suy nghĩ nhiều bây giờ sống còn là quan trọng nhất phải chạy thôi, nhưng mà chạy đâu bây giờ trong làng có rất nhiều người già và trẻ em không thể để họ vì mình mà gặp nguy hiểm được phải rồi chạy dọc theo con suối may ra có lối thoát cho hai chị em, thế là tôi nhìn xuống đứa em của tôi.
- Minami.
- Gì vậy chị Yuko – Minami đang dụi đầu vào người tôi nghe tôi kêu liền ngước lên nhìn.
- Chạy thôi – tôi la lên.
- Cái gì – hình như Minami vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra.
- CHẠY THÔI – tôi hét lên rối nắm tay Mianmi mà chạy.
Con T-rex hình như nghe tiếng hét của tôi thì phải, tôi cảm nhận được nó nhả ra khỏi cánh rừng và chạy theo phía sau chúng tôi.
‘Rầm, Rầm’
- Chị Yuko là một con T-rex, một con T-rex khổng lồ - Minami vừa chạy vừa quay lại nhìn.
- Minami đừng nhìn lo chạy đi – tôi nắm tay Minami và tiếp tục chạy.
Tôi và Minami chạy len vào trong rừng cái cây với hi vọng rằng mấy cái cây sẽ làm chậm bước chân của nó và quả thật nó có hiệu nghiệm. Tôi và Minami cứ thế chạy, đột nhiên tôi và Minami vấp phải cành cây cả hai té nhào vài vòng đau lắm nhưng phải đứng dậy và chạy tiếp nhưng không hiểu sao tôi cảm thấy con T-rex hình như đã chạy nhanh hơn lúc nãy thì phải nhìn lại tay mình thì ra nó đang chảy máu và mùi máu làm con vật trở nên đói khát hơn nữa. Tôi vừa chạy vừa kiếm chổ núp và.
‘ Á’
Tôi và Minami vừa vướng phải cái gì đó là đá hay là cây cũng không rõ nữa thế là tôi và Minami lăn vài vòng rồi va người vào một gốc cây ‘rắc’ tôi nghe tiếng xương ở vai tôi hình như nó bị gãy rồi nhìn qua Minami em ấy cũng đang ôm vai nhưng nhờ vậy mà tôi thấy một cây cỗ thụ nẳm ngang phía dưới là một cái hố không sâu lắm tạo nên một khoảng trống mà tôi và Minami có thể trốn vào.
- Minami đứng dậy đi chị tìm thấy chỗ trốn rồi – tôi cố gắng nâng Minami dậy.
Thế là hai chị em tôi cố gắng chạy tới lỗ trống ấy ngồi xuống thở mệt.
- Itai, chị Yuko em đau quá – Minami ôm bả mình trái kêu.
- Không sau đâu lát nữa sẽ hết thôi – tôi lên tiếng trấn an Minami.
- Chị Yuko chị chảy máu kìa – Minami nhìn tay tôi kêu lên.
- Chứ em có hơn gì chị đâu hì hì – tôi chỉ vào tay Minami.
- Giờ mà chị còn cười được à – Minami nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu.
- Không lẻ muốn chị khóc hay sao – tôi dùng bàn tay lành lạnh còn lại của mình vuốt tóc bé lùn của tôi.
‘Rầm, Rầm’, ‘Gruu, Gruu’ , ‘ÉC, ÉC’
- Im lặng nào nhóc – tôi ra lệnh cho Minami im lặng.
Tôi cảm nhận được mặt đất phía trên tôi đang rung chuyển mạnh mẽ chắc là nó ở đâu đây hoặc có thể nó đang đứng trên đầu tôi cũng không chừng.
Normal pov---
Con khủng long bị những cái cây cản trở nên bước chạy của nó chậm hơn, chạy được một khoảng nó nghe được mùi máu, nó nghĩ rằng con mồi của mình đã bị thương thế là nó tăng tốc chạy, được một đoạn nó khựng lại trước mặt nó là những cây cổ thụ cao vút khoảng cách các cây cũng khá thưa mùi máu thì nồng nặc ở quanh đây thế là nó bắt đầu bước từ bước quan sát và dừng lại trước cái cây mà Yuko và Minami đang núp phía dưới.
Yuko pov ---
Tôi cảm nhận nếu con T-rex còn ở chổ này thì phút nào thì chúng tôi sẽ càng nguy hiểm phút ấy, gỗ cây này có lẽ lâu năm và nó sắp sụp đỗ nếu vậy bọn tôi chết không phải bị ăn thịt thì cũng chết vì bị cây đè. Không được mình chết không sau dù gì thì ba và mẹ cũng đã mất rồi nhưng mà Minami chết thì ai sẽ chăm sóc cho bà và dì, anh hai thì khỏi nói rồi suốt ngày chỉ biết vợ và công việc, không được Minami phải sống. Thế là tôi nhìn cô bé đang run rẩy trong lòng tôi và tự nói với bản thân mình là ‘ Miami chị xin lỗi em nhé, chị không thể giữ lời hứa được rồi’. Tôi bèn nói nhỏ với Minami.
- Minami bây giờ chị sẽ đánh lừa nó, em chạy về báo với mọi người đến đây cứu chị nha.
- Em không đi đâu, em không cho chị đi đâu – Minami ôm khư khư tôi.
- Ngốc ạ, hồi nãy lúc chạy chị tìm thấy chỗ nấp ở bên kia kìa, chẳng qua đó nấp thôi mà – tôi xoa đầu Minami nói.
- Thật không – Minami nghi ngờ nhìn tôi.
- Thật, không phải chính chị tìm thấy chổ này sao – tôi cố dụ Minami tin tôi.
- Uhm, nhưng mà – Minami có vẻ tin tôi, may quá.
- Không nhưng nhị gì nữa quyết định vậy đi.
Không để Minami nói bất thêm tôi lập tức xé tay áo dính đầy áo của mình ra ‘roẹt, roẹt’ cũng may lúc nãy khi va vào gốc cây nó đã rách một đoạn nên bây giờ xé cũng dễ nếu không thì tôi không chịu đau được mà la lên mất, mặt đất trên đầu tôi rung chuyển tôi đoán con T-rex có lẻ đã nghe tiếng xé áo của tôi, lập tức tôi lấy vài nắm đất đá bỏ vào tay áo rồi dùng hết sức ném chúng ra ngoài.
Normal pov ---
Con T-rex nghe âm thanh lạ dưới chân mình, nó bắt đầu chuyển động đột nhiên từ dưới chân nó có một vật gì được ném ra, ngưởi thấy mùi máu nó lập tức chạy theo. Yuko thấy con khủng long chạy đi lập tức chạy ra dùng hết sức còn lại mà chạy, còn Minami nghe theo lời Yuko chạy ngược về để báo cho mọi người.
Vì Yuko đang bị thương nên lực ném không mạnh lắm chỉ lăn được một lúc là nằm im, con T-rex chạy theo phía sau tới phát hiện không phải bèn quay lại thì thấy Yuko đang chạy thì dí từ phía sau. Còn về Minami sau khi chạy được một khoảng thì dừng lại.
Minami pov---
Không đúng, có gì đó không đúng, nhất định chị Yuko đã lừa mình rồi, nếu như chị Yuko thấy chổ núp thì tại sao chị ấy lại cắm đầu chạy cơ chứ, mình thật là ngốc mà, chị Yuko ….
Tôi phải quay lại tìm chị Yuko, tôi nhất định phải bảo vệ chị Yuko, tôi sẽ giết chị ấy nếu chị ấy bỏ tôi lại một mình, tôi không cho bất cứ ai, bất cứ người nào bất cứ con vật nào làm hại chị mình,…
Normal pov ----
Minami chạy theo hướng mà Yuko chạy, bỏ mặc cho những vết thương trên cơ thể cô dùng hết tốc độ của mình vừa chạy vừa quệt đi những giọt nước mắt trào ra vừa gọi tên Yuko.
Trong lúc đó Yuko cũng đang dùng hết sức chạy nhưng càng chạy thì máu lại càng chảy nhiều hơn, máu rơi trên đất càng nhiều càng làm cho con khủng long thêm hăng.
- Chết tiệt, không biết con khủng long này chạy gì mà nhanh dữ vậy, tao mà sống thì mày đừng hòng yên thân – Yuko vừa chạy vùa nói với bản thân.
- Á.
‘Rầm’
Yuko vướng phải một gốc cây khác rồi té nhào ra đất, đầu gối đập xuống đất cô cố gắng đứng dậy chạy tiếp nhưng không được, mệt mỏi vì chạy và những vết thương tiếp tục chảy máu làm cho Yuko kiệt sức và nghĩ đến buôn xuôi tất cả.
- Hết rồi, hết rồi Yuko ơi mày tiêu thật rồi là người thất tộc nhưng không biết pháp thuật thật vô dụng, không có cơ hội gặp Nyan Nyan lần cuối thật đáng tiếc, chưa lo được cho bà và dì thật đáng trách hahaha – Yuko tự nói và tự cười cho chính bản thân mình.
Con T-rex thấy Yuko té ngã và không đứng dậy được thì nó liền ngừng lại và từ từ bước tới thưởng thức bữa ăn của mình.
‘Bốp’, ‘Bốp’
Đang bước tới bữa ăn của mình thì từ đằng sau có vài viên đá chọi vào chân nó thế là nó điên tiết lên quay lại đằng sau xem kẻ nào phá đám thì ra chính là Minami trên tay đang cầm vài viên đá. Yuko thấy con T-rex đang chuẩn bị ăn thịt mình thì dừng lại Yuko mới gượng mình đứng dậy xem coi chuyện gì xảy ra, đột nhiên Yuko la lên.
- Minami em làm cái gì ở đây vậy, không phải chị đã nói với em là ….
- Yuko chị là đồ ăn gian, là đồ thất hứa, lúc nãy đã hứa với em những gì mà bây giờ lại vậy – Minami thấy Yuko la mình bực bội không để Yuko nói hết bèn la lại.
- Minami mau chạy đi, chị xin em đó – Yuko nài nỉ Minami.
- Không, em không bỏ chị một mình, có chết thì hai chị em mình chết chung – Minami không từ bỏ.
‘Gruuu, Gruu’ ‘ÉC’.
Con T-rex bực bội khi thấy hai con mồi ngon quên sự hiện diện của mình nó gầm lên rồi quay sang Yuko.
‘Bốp’.
Minami lấy một viên đá khác tống vào người con T-rex rồi la lên.
- Con khủng long kia, có ăn thì ăn thịt tao nè đừng ăn tên sóc chuột kia hôi lắm.
Nghe Minami kêu nó bèn quay lại.
‘Bốp’
Yuko nhặt một viên đá khác chọi vào con khủng long rồi la lên.
- Đừng ăn thịt nó, nó lùn lắm ngươi ăn không đủ xỉa răng đâu, ăn ta nè, ta cao hơn nó với lại ta tắm bằng xà phòng nên thơm lắm đó.
Nghe Yuko la nó bèn quay qua
‘Bốp’
- Ăn thịt tao nè – Minami nài nỉ.
‘Bốp’
- Không ăn tao nè – Yuko la lên.
‘Bốp’
‘Bốp’
‘Gruu, ÉC’
Hết Yuko rồi tới Minami con khủng long cứ quay qua quay lại tức quá nó gầm lên thế là cả Yuko và Minami điều im bặt, nó quay qua Yuko vì nó nghĩ Yuko không thể nào chạy được nữa nhưng.
‘Bốp’
Minami lấy một hòn đá lớn hơn chọi ào con khủng long, thế là con khủng long quay lại dùng đôi mình hất vào người Minami. Minami chỉ chờ có nhiêu đó khi mà con T-rex chuẩn bị dùng đuôi tấn công cô thì lập tức Minami đã dùng hết sức né đuôi con khủng long chạy sang Yuko.
- Minami em điên à – Yuko hét lên khi Minami chạy đến bên cô.
- Không em không điên, mẹ chị trước lúc chết đã dặn hai chị em mình là luôn bảo bọc, che chở lẫn nhau, em không vì sinh mạng của mình mà bỏ rơi chị đâu – Minami dựa đầu vào vai Yuko nói.
- Minami… cảm ơn em – Yuko vui mừng thì thầm.
Thế là hai chị em ôm nhau tiếp nhận cái chết, còn con khủng long thì đang từ từ tiến lại gần.
------------
Trở lại với Acchan, Haruna.
Nghe Acchan nói thầy viện trưởng nhíu chân mày lại và quay qua nhìn thầy Rjinku như thể hỏi tại sao anh không nói với tôi vậy, thầy Rjinku thấy thầy viện trưởng nhìn mình chỉ còn biết quay chổ khác coi như không liên quan tới. Còn cả bọn sau khi nghe Acchan nói thì đứng bất động.
- Thầy nghĩ không sao đâu, lúc nãy trưởng làng và một số người khác trong làng đã đi bắt con khủng long đó rồi – thầy viện trưởng lên tiếng khuyên.
- Nhưng em lo lắm – Acchan nói với giọng lo lắng.
- Nếu ngài lo thì chúng ta hãy lên trên đây ngồi theo dõi cuộc săn là được – thất gia từ sau bước tới nói.
- Đúng đấy Acchan chúng ta xem sao, Minami và Yuko sẽ không bị gì đâu giống như hồi chiều đó – Yuki lên tiếng trấn an.
- Thật không – Acchan nói với giọng đầy nghi ngờ.
- Thật, hai đứa không nhìn thấy mấy con rồng của Yuko và Minami đang giỡn à – Mariko nói trong khi quay đầu về đám linh vật đang đè bốn chú rồng nhỏ xuống rồi sau đó dẫn Haruna về chổ ngồi.
Nhưng sự thật là những linh vật khác đang đè cho bốn chú rồng khỏi vùng vẫy bay đi.
- Thả tôi ra tôi phải đi cứu cô chủ - bốn chú rồng nhỏ la lên.
- Mọi người giữ chặc nó lại – Bạch hổ của Mariko đang đè phần đầu của Kim long lên tiếng.
- Vâng – những linh vật khác tuân theo.
Mariko dẫn Haruna từ ngoài đi vào thấy mấy linh vật đùa giỡn bèn la.
- Các ngươi bộ không thấy gì hay sao mà còn giỡn nữa hả.
- Đâu có đâu cô chủ, mấy tên rồng này tự dưng đang ăn uống thì phát hoảng la lên đòi đi cứu cô chủ của họ bởi vậy tụi này mới đè xuống chứ - Bạch hổ mệt nhọc nói.
- Thả tôi ra – Hắc long la lên.
- Im coi – con Bạch hổ còn lại hét lên.
- King, Queen cố gắng giữ nó đi – Mariko nhìn thấy lắc đầu lên tiếng.
- Vâng, tuân lệnh chủ nhân – Hai con bạch hổ gật đầu.
Thất gia ra lệnh cho mọi người ngồi xuống sau đó cầm phương trượng gõ xuống đất vài cái thì đột nhiên từ ngọn lửa xuất hiện hai quả cầu ánh sáng quả cầu đầu tiên hiện lên hình ảnh đoàn người đi săn đang đi theo con đường ra suối nơi được báo phát hiện ra con khủng long, nhưng còn quả cầu thứ hai lại chiếu hình ảnh khác mà khi nhìn vào thầy viện trưởng phải ra lệnh cho tất cả moi người giữ Acchan và Haruna lại đó là hình ảnh Yuko và Minami bị con khủng long dí chạy té đập người xuống gốc cây.
Thấy hình ảnh Minami và Yuko như vậy Acchan và Haruna không còn giữ được bình tĩnh nữa, cô cố gắng thoát khỏi vòng tay siết chặc của mọi người.
- Ai đó làm gì đi, hai người bọn họ đang gặp nguy hiểm, tôi xin mọi người – Acchan khóc lóc van xin.
- Thầy viện trưởng em xin thầy hãy giúp cậu ấy, em xin thầy – Haruna bị Sayaka và Mariko kèm chặc cầu xin thầy viện trưởng.
- Em xin thầy đấy, cậu ấy bị thương rồi cậu ấy chịu không nổi đâu – Haruna tiếp tục van xin.
- Bảy vị lão gia tôi xin các ngài đấy – lần này là những người còn lại trong nhóm dù đang giữ chặc Haruna và Acchan nhưng thấy Minami và Yuko bị như thế mà cả bọn không khỏi đau lòng cầu xin sự giúp đỡ.
Thấy sự việc nghiêm trọng Nhất gia đứng dậy nói.
- Ken con hãy cùng lục long chạy ra chỗ cha con chỉ đường cho mọi người tới nơi con T-rex cành nhanh càng tốt.
- Dạ.
Ken nghe Nhất gia nói lập tức chạy ra triệu gọi lục long, con rồng từ trên trời bay xuống lập tức phóng lên rồi bay theo hướng nhóm thợ săn.
- Còn chúng tôi sẽ bay tới đó cứu các ngày ấy ngay bây giờ.
Nhất gia nói rồi đưa cây phương trựơng lên để triệu tập linh vật của mình, cây phương trượng phát ra một tia sáng và từ trong tia sáng đó xuất hiện một con rồng lửa ( hoả long) to gấp đôi con lục long của Ken nó bay lượn trên bầu trời rồi nhanh chóng đáp mình xuống đất.
‘ Aaaaa’, ‘ Ầm’
Một tiếng động lớn từ bàn các linh vật, lúc này từ chổ đó có bốn luồn ánh sáng nhỏ chiếu thẳng lên trời, các linh vật khác thì nằm la liệt trên mặt đất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét